April 06, 2010

Tặng Mr.Potato!



Nhớ tối hôm ấy khi lần đầu tiên mình gặp nhau. E chẳng có ấn tượng gì với A cả.
Ngày hôm sau A gọi cho E. E chỉ ấn tượng mỗi giọng nói trong đt của A vì nghe thật vững chắc và… manly lắm.
Nhớ tối hôm đi xem phim. Bộ phim ấy thật đặc biệt nhưng chẳng đặc biệt bằng người đang ngồi cạnh E.
Nhớ những lần mình buôn đt đến tối muộn. A nói A có thể nói chuyện với E đến tận sáng.
Nhớ nét mặt của A ko vui khi E đến muộn, khi “E coi công việc hơn A”, nhớ đôi mắt buồn ấy…
Nhớ quả dâu tây A nhét vào miệng E chua loét…
Nhớ quán ăn Trung Quốc hôm ấy chỉ có 1 mình E và A. A bắt E ăn thật nhiều rùi tìm cách làm sao mà kiss được E (haha!)
Nhớ đêm Giáng sinh vui buồn lẫn lộn…
Nhớ A hùng dũng nói “A sẽ là người yêu của E”. Nếu biết trước, ngày đó E đã ko để A nói như vậy.
Chẳng hiểu sao tối nay khi đi trên con đường có hai hàng cây E lại nhớ đến A. Thỉnh thoảng E có cảm giác A vừa đi ngang qua E. Mọi chuyện mới diễn ra thôi nhưng E thấy nó như xa xa lắm rùi. Đôi khi E nghĩ nó còn không có thật. Thôi thì đành đổi tại cái “duyên” vậy…

14 comments:

  1. Duyen hay tai minh kho tinh ha em? Ma tai sao lai la Potato?

    ReplyDelete
  2. "Nếu biết trước..."
    Tặng bé câu này chị nghe được ở đâu đó: Với những cái 'nếu' người ta có thể cho cả Paris vào lọ.
    Nếu ai cũng biết trước mình cần phải làm gì thì đã không có những tiếc nuối. Nhưng cuộc đời vẫn luôn thế, phải không?

    ReplyDelete
  3. @Lana: Mình kết cái còm của bạn ghê gớm.

    @Huyền Nga: Trên đời này dường như không có chỗ để tồn tại những cụm từ đại loại như: ''nếu'', ''nếu như'' hay ''giá mà'' vì dòng đời luôn đẩy con người ta lao cắm đầu về phía trước chứ không cho con người ta có đủ thì giờ để ngồi tiếc ngơ tiếc ngẩn hay gặm nhấm những gì đã thuộc về quá khứ đâu.

    ReplyDelete
  4. @Anh: tại duyên đấy A à. E đâu có khó tính đâu, E kết nổ bát nổ đĩa A ý, A ý cũng thế nhưng chẳng hỉu sao ko... chốt đc! (hihi)

    ReplyDelete
  5. @Lana: Vì cuộc đời ko ai biết trước được nên chữ "nếu" ra đời từ đó. Hi, nhưng E thích câu này của chị "Với những cái 'nếu' người ta có thể cho cả Paris vào lọ". Chị comt tình cảm lắm, E thích cực.

    ReplyDelete
  6. @A.Bin: Nhưng đôi khi người ta cũng nên nhìn lại quá khứ chứ. Biết là sống thì phải tiến lên phía trước nhưng có lúc ta nên tự "thưởng" cho mình những giây phút thảnh thơi để nhớ về những kỷ niệm đã qua. Những kỷ niệm ấy ko phải là để tiếc nuối mà nó làm cho cuộc sống thêm phong phú và dễ chịu.

    ReplyDelete
  7. @Huyen Nga: Anh đâu có nói là quên hẳn đi mọi thứ trong quá khứ mà ý anh chỉ định nói rằng những gì là kỷ niệm đẹp của quá khứ sẽ là những điều giúp cho cuộc sống hiện tại và tương lai sẽ có thêm những định hướng mới. Nó sẽ làm cho cuộc sống phong phú và thi vị hơn, nhưng những gì mà trong quá khứ đã và mãi mãi không thuộc về mình thì anh cũng không quá tiếc nuối vì điều đó.

    ReplyDelete
  8. Có phải đây là người đi đạp vịt cùng em không?

    ReplyDelete
  9. @HN: ko A ạ, A này là A khác! (hì hì)

    ReplyDelete
  10. @HN: (Cũng ko phải là người hay đi dưới mưa với E lun!)

    ReplyDelete
  11. Nhiều anh quá là mệt lắm đấy nha!

    ReplyDelete
  12. @Anh; Nhiều A quá thì cũng mệt nhưng ko mệt bằng... ko có A nào! hì hì. Nhưng mà A ơi, tất cả đều là những kỷ niệm nho nhỏ của E thui mà. Có phải cùng 1 lúc bao nhiu A đâu mà!

    ReplyDelete
  13. Ôi hôm nay mới quay lại entry này của H.Nga, bắt tay A.Bin và H.Nga nhé (vì cái còm 'cho cả Paris vào lọ). hihi. Sẽ thường xuyên ghé, còm, để được 'kết' :)

    ReplyDelete
  14. @Chị Lana: Chị iu đi đâu, làm gì cũng sẽ được 'kết'mà! E nói thật đấy!

    ReplyDelete