April 29, 2010

Life Is a Box of Chocolates ^^



Cái vỏ hộp đầy màu sắc lung linh:
Hôm ấy, lúc mình mon men sang bên VietEvent, sau 1 hồi chuyện ra chuyện vào thì chị Huyền cho mình cái cốc tráng men màu đen bóng và ở thân cốc có câu “Life is a box of chocolates”. Mình thích quá, cầm về luôn. Từ hôm ấy, mình có 1 cái cốc mời mà ngày nào mình cũng cọ cho nó sáng bóng lên biết bao lần, uống nước lọc thôi mà cũng thấy ngon.


Viên sô-cô-la đắng:
Hôm nay là một ngày gloomy của mình.
Sáng: thấy trời se se lạnh nên mình mặc 1 quả áo dài tay ấm áp thì đến trưa nóng dã man con ngan. Dạo này mình toàn mặc theo kiểu thời trang phang thời tiết thôi, chắc mấy hum nữa phải đi sửa lại cái cần “ăng ten” của mình thôi - Chán thế!
Trưa: Giận hờn chuyện không đâu vào đâu, tâm lý bất ổn, thế là tự nhiên đi… gây sự với sếp. Bị mắng 1 trận hồn siêu phách lạc - Chán hơn buổi sáng!
Chiều: Chuẩn bị hết mọi thứ cho chuyến đi Hà Giang như đã định với con bạn. Dẹp hết mọi kế hoạch trong 4 ngày nghỉ để dành cho chuyến đi này. Muốn ở bên nó trước khi nó đi du học để rùi nghe nó nói 1 câu xanh rờn: “Tao ko đi nữa, tao phải ở nhà giải quyết 1 số việc!” – Chán hẳn!


Viên sô-cô-la bọc đầy rượu rum tê tê:
Chẳng có gì phù hợp bằng việc thưởng thức những món ăn mình thích trong 1 ngày như thế này. Trải nghiệm 1 quán ăn Nhật mới. Nhà hàng đẹp tuyệt vời. Deco khỏi chê, Món ăn ngây ngất. (Đã xin contact của Director, ngày nào ấy, nhà hàng này sẽ xuất hiện trên Vietnam Pathfinder! – nói nhỏ chút với người đi ăn cùng E nhé, ko được tiết lộ tên nhà hàng đâu, để E làm việc xong đã mới được nói đấy, ko “lộ hàng” chít! hì hì!)

Viên sô-cô-la vị dâu:
Sau khi tàn phá bữa tối, chẳng đủ sức café nữa, đành lê về nhà. Ngồi trong phòng, bật nhạc như thể thế giới này còn mình ta, blogging và ngắm… trăng! Hi, hôm nay trăng đẹp rực rỡ. Đúng là mùa hè đang đến rùi.
Nhớ hồi mình còn đi học, cứ mỗi lần đi trên đường thấy trăng là lòng mình cứ reo lên ý! Mình coi trăng như 1 người bạn (ặc, câu này làm mình nhớ đến hồi xưa các cô giáo dạy văn hay nói đến những vị tao nhân mặc khách coi trăng như bạn quá!) Mình thì thích trăng bởi vì cái tên của mình. Hồi xưa lúc mình đi học, các thầy cô giáo (dạy văn) hay băn khoăn mỗi khi nghe đến cái tên của mình, có người bảo Huyền Nga nghĩa là mặt trăng màu đen, hay con ngỗng đen (ặc ặc – hình như mình đang châm biếm bản thân hay seo ý nhỉ?). Thế là mình tức lắm, về nhà hỏi mẹ, tại sao mẹ lại đặt cho mình cái tên nghe… nham nhở như thế. Mẹ chỉ cười và nói rằng, ko phải như các thầy cô giáo nghĩ đâu, Nga là trăng, Huyền là đêm, ý tứ ở đây là 1 mặt trăng sáng rực rỡ trên bầu trời đêm huyền diệu thôi. Ôi giời, hồi bé mình hay mơ mộng nên… nghe mẹ nói thế mình sướng như điên, mặc kệ ai nói gì thì nói. Nếu bạn thích ta, ta sẽ là mặt trăng sáng ở bên bạn, còn nếu bạn ko thích ta, ta có thể sẽ là mặt trăng màu đen vô hình giữa trời đêm hay thậm chí là 1 con ngỗng đen khó chịu cũng được. Hì, mình đã từng nghĩ như thế từ hồi còn bé cơ đấy. Vì thế đến bây giờ, ít ai có thể ảnh hưởng đến mình. Mình sống theo cách của mình, có thể chưa chắc đó là cách mình mong muốn nhưng ít ra mình cũng thấy thoải mái!

Viên sô-cô-la nhân caramen:
Nhiều người ko thích loại sô-cô-la này vì nó ngọt quá, và nó có thể làm bạn béo. 1 lúc nào đó, loại sô-cô-la này thậm chí sẽ trở thành viên thuốc độc nếu bạn ăn quá nhiều. Có nhiều thứ giống viên sô-cô-la này, lúc đầu bạn chỉ thấy nó ngon tuyệt, bạn chìm đắm trong cái hương vị ngây ngất khó tả của nó. Bạn tưởng nó dành cho bạn 1 cách hoàn hảo. Bạn đê mê và rùi mù quáng. Cho đến một ngày, bạn nhận ra bạn ko còn là bạn nữa, bạn béo và xấu xí, nhưng để “cai” được thứ này ko phải dễ, bạn sẽ vật vã… Bạn đau khổ vì biết mình không nên ăn nó nữa, để rồi bạn lại không đủ kiên nhẫn và vớ vội một viên bỏ vào mồm, nhai ngấu nghiến. Bạn thỏa mãn tham vọng của chính mình. Rồi lại nhận ra là mình đã sai, rùi lại lặp lại cái vòng tròn luẩn quẩn ấy!
Vậy thì nếu trong hộp chocolate của bạn có loại sô-cô-la này thì bạn hãy bỏ nó ra ngay từ đầu để giây phút thưởng thức, nhấm nháp của bạn bớt… phiền phức hơn nhé!
Nhưng mà vấn đề đặt ra ở đây là làm sao ta biết viên nào là sô-cô-la nhân caramen? – Đừng chờ câu trả lời từ mình vì quả thật, mình cũng ko biết (hehe)! Vì đấy mới chính là cuộc sống - đầy sự bất ngờ!

Thui, chúc cả nhà có những ngày nghỉ thú vị và dễ chịu nhé! Mời cả nhà thưởng thức chocolate của mình!

17 comments:

  1. Em viet bai nay hay that! O the em khong di nua ha em?

    ReplyDelete
  2. Thế bà chị thích trăng trong bầu trời đêm ý không giải thích tại sao lại thích cảnh tượng ấy à?
    (Chắc bà chị này hơn anh độ chục tuổi là cùng, nhể?)

    ReplyDelete
  3. @VMC: Ôi trời, sao đọc xong cái comt của A mà E muốn... "xử" A quá! Sao A xưng anh với E mà lại gọi mẹ E là "bà chị" nhỉ? A ý nhá, A phải gọi mẹ E là mẹ... E, nhớ chưa!

    ReplyDelete
  4. @Nga:
    Thì cũng giống em gọi chú Thụy là "Anh" thôi mà.

    ReplyDelete
  5. Nga ơi, chị sợ tăng cân cho nên đã lên kế hoạch cai chocolate từ sớm để sau này không hối hận. Nói thế nhưng thi thoảng có ai mời thì chắc cũng không đủ can đảm từ chối. Nghỉ lễ vui vẻ và nhớ ăn chocolate vừa vừa thôi nhé.

    ReplyDelete
  6. Ha ha, thì ra trưa nay bị sếp "phang" nên nó ăn ít. Mình lại cứ tưởng ngồi cạnh mình nó e thẹn nên nhường mình ăn cả, hoá ra không phải à?!

    ReplyDelete
  7. VMC: Vụ gọi bằng Anh là luật lệ thôi em ơi, chứ gọi bằng Anh là do tự nhiên thì mới đáng kể chứ. Hì!

    HuyenNga: Cái bài chị mà anh VMC nhắc, bà này khá rắc rối nhỉ? Hì hì!

    NADIA: Hình như không phải là bị phang em ạ! Mà là vụ anh iu của HN liên quan gì đó tới vụ đi HG rồi lại thôi thì phải. Chắc là... lại đi với ai chứ gì?

    ReplyDelete
  8. @VMC: giống đâu mà giống! E chả thấy giống gì cả! huhu!
    @HPLT: Happy Holidays chị iu nha!!
    @Nadia: Ổi ôi, đúng đấy, A ý phang E 1 phát thế là tim đập tay run còn gắp thức ăn sao được? Vụ này là E hơi bị chim cú vì lẩu ếch ngon quá mà mình thì tự nhiên bị mất hứng... ăn uống!
    @Anh: vâng, "bà chị" ấy khá rắc rối nhưng E biết được 1 người còn... rắc rối hơn đấy! Mệt lắm cơ!!

    ReplyDelete
  9. Xin một viên Chocalate không ngọt, không đắng, không nhân? ;))

    ReplyDelete
  10. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  11. Cái vụ thời trang phang thời tiết nghe hay quá, hí hí... Để cai vụ này thì mỗi sáng sớm tỉnh dậy em gọi cho chị Lana nhé (giọng chào buổi sáng không đến nỗi tệ, đủ để em hy vọng 1 ngày sáng tươi) :)

    ReplyDelete
  12. @HN: Chocolate ko nhân thì có chứ E đố A tìm đc chocolate mà ko ngọt ko đắng đấy! hì!

    ReplyDelete
  13. @Lana: ôi,đúng là E cần chị tư vấn thiệt đó! Cả tuần nay rùi E cứ mặc kiểu "thời tiết ko đánh tan được thời trang" thôi,khổ lém ý!

    ReplyDelete
  14. Mình chẳng có 1 chút "cảm tình" gì với cái món chocolate này dù chỉ là 0,1% sở thích bởi một lý do rất đơn giản vì cái hương vị của nó quá "hỗn độn" và "phức tạp". Hiii.

    @Em: Ba cái vụ thời trang phang thời tiết của em thì anh cũng thấy rùi. Nhiều khi có cảm giác em vác cả mùa đông Paris sang để tận châu Phi vậy. Nói chung là "hết cách"... Hahaha.

    ReplyDelete
  15. Có món Chocolate không ngọt, không đắng. Anh ăn thử rồi. Món này chỉ bán tại SG.

    ReplyDelete
  16. @A.Bin: này nhớ, ko chơi trò "dìm hàng" ở đây đâu nhớ! (cong cớn!)
    @HN: Thiệt hông? Lần sau E vào SG, A nhớ đãi E món Chocolate ấy nhé! ;P

    ReplyDelete