October 05, 2010

Ngộ độc thức ăn?


Nó lao vào nhà vệ sinh và nôn hết sạch những thứ vừa mới ăn cách đấy có mấy phút.


Bố lo lắng chạy theo con gái vì chưa bao giờ thấy nó nôn khủng khiếp như thế.

Bố nghĩ nó bị ngộ độc thức ăn, bắt đi nằm và bôi dầu, trút sạch những thứ trên bàn ăn vào thùng rác.

Nó không kịp ngăn bố bởi lúc ấy cơn choáng váng cứ xâm chiếm lấy nó. Không có cách nào ngăn bố vứt thức ăn đi được rồi, vì hơn ai hết, nó hiểu, nó không bị ngộ độc thức ăn. Nó bị ngộ độc thứ khác.

Nằm trên giường, mùi dầu gió mà bố cứ bắt nó phải bôi xộc mạnh lên tận óc. Mặt nó nóng bừng nhưng dưới tấm lưng mỏng tang của nó từng luồn gió lạnh cứ chạy dọc từ gáy xuống tận gót chân.

Nhưng chưa bao giờ nó tỉnh táo như thế. Tỉnh táo đến kỳ lạ cho dù cái cảm giác ghê tởm cứ nghẹn ở cổ nó và không ngừng muốn bứ lên, trào ra.

Nó thấy mừng vì cơ thể nó đang phản ứng dữ dội với sự ghê tởm đó. Những biểu hiện bên ngoài càng mạnh, càng chứng tỏ nó thật khỏe mạnh và mạnh mẽ. Nó biết cơ thể mình đang chiến đấu. Nó mỉm cười vì nó hiểu rõ ràng một điều rằng nó sẽ chiến thắng.

Có thật nhiều điều nó muốn chia sẻ nhưng nó quá tỉnh táo để biết điều gì nên nói, điều gì không nên nói. Vì thế, nó sẽ tìm thời điểm thích hợp để kể câu chuyện thú vị này. Nó hứa đấy ^^

6 comments:

  1. Kể đi mà, năn nỉ đấy

    ReplyDelete
  2. @Anonymous: mềnh có nói là mềnh sẽ ko kể đâu nhỉ? Mềnh sẽ kể, hứa roài mà!

    ReplyDelete
  3. Thèng ku nào là thủ phạm đấy? bắt hắn đi cưới đi em!

    ReplyDelete
  4. Oài, câu khách quớ gái ợ :-P

    ReplyDelete
  5. Con nhỏ ni dạo này bắt chước xì tai sê-lốc-hôm hùi hụp của chị Lu ;))

    ReplyDelete
  6. @LU + Titi: đúng roài, E bắt chước chị LU câu pageviews đấy! hì hì!

    ReplyDelete