July 08, 2010

Nhật ký ngày thứ Tư





Sáng vừa đến cty đã bị ăn vài cái cốc và vài lời trách cứ – thật là 1 khởi đầu hoàn hảo cho 1 ngày mới! Hic! Dù sao thì ngày hôm nay cũng trôi đi nhanh chóng. Công việc vẫn chất đống. Chẳng có gì đặc biệt ngoài việc cuối giờ làm, mấy con vịt tám với nhau vì buổi trưa mình bị... bắt nạt! (hà hà)

Hôm nay mềnh phải hoãn gặp David vì nhà mình định ra nhà hàng ăn uống chào đón người thân từ bên Đức về. Mình (đau khổ) nhắn tin cho Dave. May mà Dave hiểu và không giận, hẹn lại tối thứ 7. Mình ung dung chuẩn bị đi ra nhà hàng thì nghe được tin là lại hoãn. Ôi, chắc sáng nay mình ra ngõ gặp... zai roài (chả hỉu sao mình cứ gặp zai là đen – đấy có thể là vì mình hay dại zai nên mới thế! ;))

Tối – những tin nhắn gượng gạo và không liền mạch vẫn được nhắn đi nhắn lại. Chẳng có ý nghĩa gì hết ngoài việc đó là thói quen. Cuộc sống thật công bằng, ko ai có tất cả và cũng chẳng ai mất tất cả. Chính vì thế mà mình cũng hiểu và chấp nhận thôi...

Tối vừa mò lên mạng thì mất điện, gần 1 tiếng đồng hồ sống trong bóng tối và nóng bức. Mềnh mở cửa sổ để đón ít gió trời thì đón luôn cả 1 bầy côn trùng đủ loại bay vù vù vào nhà. Bị chúng tổng tấn công đến không chịu nổi nữa, mình gọi zai đến bắt đưa mình ra ngoài đường. 11h5’đêm, zai đến. Vừa leo lên xe zai thì lại có điện. Điên đảo luôn!

2 đứa vẫn phóng ra đường đón gió rùi đi uống trà sữa. Dạo này mềnh nghiện trà sữa chân châu. 1 ngày ko uống thì vật lắm nên cứ gặp mềnh là zai phải “dỗ” bằng thứ nước uống (mà bị cho là độc hại) ấy. Bật cười vì nhìu khi người ta thật dễ nghiện những thứ chưa chắc đã tốt, thậm chí là gây hại. Biết thế nhưng một lúc nào đó, người ta vẫn cần đến những thứ như thế để giúp họ quên đi những điều muốn quên, hay để tự ru ngủ mình, làm dịu điều gì đó đang sôi sục. Hì, dạo này mềnh tâm trạng quá. Đây có thể do lỗi của Huyền, con bạn mình. Nó bảo mình khác ngày xưa rùi, mình tinh tế nhưng không sâu sắc. Nó nói đúng cái khoản ko sâu sắc thật, vì hơn 1 năm nay rùi, mình không hay ngồi suy tư. Mình tránh những lúc một mình, tránh nghĩ quá nhìu về một việc, bởi có những điều nghĩ nhìu quá sẽ khiến mình khó thở lắm. Đa cảm và nhạy cảm quá chỉ khiến mềnh khổ thoai! Để ko khổ nên mình quyết định sẽ sống hời hợt đi 1 tí (thì lại gặp ngay cái khổ khác: khổ vì bị chê là ko sâu sắc! – Ôi đúng đời là bể khổ roài, chả tránh đi đâu được!)

Lúc zai nhà mình vào mua trà sữa cho mình, mình bỗng nghĩ, tháng sau zai đi học rùi, những lúc như thế này ai ở bên cạnh mình nhỉ? Ai nửa đêm còn phóng xe đến mình để thỏa mãn cái sự điên rồ của mình? Ai sẵn sàng nghe mình kể về những cơn say nắng (như cơm bữa) của mình mà không hề tỏ ra khó chịu? Ai hàng tuần phải đưa mình đi ngắm nghía (chỉ dám ngắm nghía cho đỡ thèm) các cửa hàng hằng tiếng đồng hồ mà chẳng hề kêu 1 lời? Ai hằng ngày phải chịu đựng những cơn mưa nắng bất thường của mình? Ai sẽ nhảy xe bus đến đón mình ở sân bay mỗi khi mình đi công tác về để rùi khi đến muộn, bị mình mắng te tua – hì! Ai nhỉ? Có ai được như zai nhà mình không nhỉ? Nếu có thì mình phải đi vợt luôn đây, chứ zai mà đi học thì chắc mình chít quá! Hì!

Thui, mình đi ngủ thôi, ko mai lỡ mà đi làm muộn là thể nào giông bão cũng ập đến! Sợ lém, dạo này đang cố sống chan hòa, ko bon chen nữa (giả vở đấy)! Hì! Chúc cả ngủ ngon (mặc dù giờ này chắc cả nhà đã ngủ được một giấc dài và chuẩn bị dậy xem bóng đã roài!)

See ya!!

12 comments:

  1. Lay chong roi thi khong zai nao no phuc vu nhu the nua dau day nhe!

    ReplyDelete
  2. @Anh: lấy chồng rùi thì để chồng phục vụ, A nhỉ? Hì, cái câu vừa roài là E nói nhỏ với riêng A thui đấy, chứ zai nào mà đọc được thì chắc E... ế quá! :P

    ReplyDelete
  3. Chị còm từ bài thứ 3 mừ mất, còm lại nha.

    Nghĩ ít thôi. Để thời gian mà làm việc và ăn chơi nhảy múa. hú hú...

    ReplyDelete
  4. @Titi: Hì, cái còm này của chị chuẩn lắm, rất đúng ý E! Nhưng E phải giả vờ nghĩ nhìu cho nó sâu sắc! (hì hì!)
    @Cả nhà: Sorry cả nhà, E phải để kiểm duyệt nhận xét 1 thời gian để tránh phần tử khủng bố ạ! hì!

    ReplyDelete
  5. Comment không được em ơi, sao thế này?

    ReplyDelete
  6. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  7. @HPLT: Vẫn còm được mà chị. Nhưng nó chưa hiện lên ngay chị ạ. 1 lúc rùi mới hiện lên chị iu à! hì hì!

    ReplyDelete
  8. Đọc entry của chị sôi động nhỉ? hihi. lúc nào cũng có nhìu hoạt động. mà dù công việc có mệt mỏi hay căng thẳng thế nào thì cứ đến khi xuất hiện anh ấy của chị quan tâm như thế kia là tiêu tan hết mệt mỏi chị nhỉ! Chị pai tranh thủ đi chơi nhìu lúc anh ấy đang còn ở nhà nhé! hihhi

    ReplyDelete
  9. Thỉnh thoảng mình phải giả đò để cho bão qua đi, êm êm tí rồi lại tiếp tục hô mưa gọi gió phải hong em? Nghe hao hao giống Sơn Tinh Thủy Tinh quớ, cái vụ hô mưa gọi gió.

    ReplyDelete
  10. Đọc xong cái đọan bắt thèng ku té lên nhà lúc cúp điện thì xem ra anh Thụy nói đúng lắm --> cũng may mình ko phải là bạn trai của nó =))

    ReplyDelete
  11. @Scarlett: Hì, entry của chị ko phải là sôi động đâu E ạ, mà là điên loạn đấy!
    @HPLT: ôi chị ơi, sao chị lại nói ra hết "âm mưu" của E thế? Lộ hàng lộ hàng roài!

    ReplyDelete
  12. @LU: Sao chị ko thương E vì nhà E mất điện nóng bức mà cứ dìm hàng E như thế là seo? là seo?? huhu!

    ReplyDelete