April 15, 2011

Một ngày dài



Sáng sớm anh đã nhắn tin và gọi cho mình chỉ để hỏi: “Cá chết chưa?” – Hic, anh mua cho mình 6 con cá mà chỉ sợ mình không biết cách chăm sóc. Chiều qua anh đã giảng một bài về cách nuôi cá. Nghĩ cũng lạ, anh tính tình phóng khoáng, chẳng biết chăm sóc cho ai cả, thậm chí chính bản thân anh nhưng lại biết chăm chút cho cái bể cá tiền triệu đẹp mê hồn. Nhìn bể cá nhà anh, mình thấy mệt mỏi và nghĩ suy đều tiêu tan. Những con cá thong dong bơi lượn như trên thế giới này chẳng có gì là khủng khiếp và cuộc sống thật dễ chịu như làn sóng nước được quẫy bởi chiếc đuôi điệu đà của lũ cá.
Vừa đến công ty, mình đã đi tìm lũ cá để gọi điện cho anh thông báo là chúng nó vẫn sống nhăn nhở. Anh lại nói: “lạ thế??” – không biết nên hiểu câu này như thế nào? Hic!

-------------
Trưa đi uống rượu với một vài anh bạn. Bên trái là người đàn ông từng trải, sau bao nhiêu năm, đáng ra đây là lúc anh ấy phải được hạnh phúc và an nhàn thì có thể, đây lại là lúc để anh ấy bắt đầu lại. Nỗi buồn cứ thỉnh thoảng lại lướt qua làm mờ đôi mắt ấy. Thế mới biết con người bao giờ cũng tự do. Cho dù ai đó có cố gắng níu giữ, kìm kẹp, dỗ dành thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể “sở hữu” được bất kỳ ai. Bên phải là người đàn ông đặc biệt. Anh ấy vẫn buồn. Hôm nay anh ấy uống không nhiều. Anh ấy cũng là người yêu tự do nên anh ấy xác định sẽ để mất vài thứ - vì sự tự do ấy.
Ôi những người đàn ông tự do, sao ánh mắt của họ vẫn buồn đến thế? Cái giá của sự tự do đắt đến thế sao?

-------------

Một lúc nào đó, một thời điểm nào đó, ở một nơi nào đó, khi mình không còn để ý đến không gian và thời gian nữa. Là lúc mình được ôm anh trong vòng tay. Chỉ cần được ôm anh thôi là mọi tủi hờn, giận dỗi, xấu hổ, nhục nhã, mệt mỏi, xấu xí đều lùi lại phía sau. Những lúc ấy, nơi ấy, cảm xúc ấy là mãi mãi. Thời gian vẫn dừng lại… vô định…

-------------
Tối về cả nhà đang ăn cơm. Trên TV đang bật bài hát của em Bảo Thy. Thấy em ấy đang nhảy nhót như cào cào trong một cái… hốc mà trên cái hốc ấy có chữ “Lona”. Mình buột miệng hỏi thằng em: “Sao Bảo Thy lại được gọi là Công chúa Lona hả E?”
Nó trả lời nhiệt tình đầy am hiểu: “Vì đấy là kiểu ghép chữ rất phổ biến của bọn sao. Lona là được ghép lại từ chữ Loan – tên thật của Bảo Thy”
Mình chưa hết hoảng vì sự nhảm nhí ấy thì thằng em mình lại tuôn ra tràng nữa: “Thì giống như tên Vân Navy ấy, được ghép từ chữ Vân-y tức là Vân yêu!”
Oạch, mình bấn loạn toàn phần luôn, ngơ ngác quay sang thằng em đang cười rất khoái chí vì lần đầu tiên chị nó… ngờ ngệch đi hỏi nó một việc quá đơn giản. Rồi mình nháy mắt với nó: “Em ơi, thế từ giờ em gọi chị là Nga Nagy nhé!”
Nó cười sặc cả cơm ^^

25 comments:

  1. Giờ anh mới biết nguồn gốc của Lona và Vân Navy. Hay nhỉ? Thôi, cứ gọi là Nga ngố hay hơn là Nga Nagy em ạ!

    ReplyDelete
  2. @Anh: E cũng mới biết nguồn gốc của mấy cái tên đó lun! Hi, đúng là cái tên Nga ngố còn dễ chấp nhận hơn là cái tên Nga Nagy nhìu hà hà

    ReplyDelete
  3. Khổ thân bé Nga, lúc nào cũng bị boss đì hàng :))

    ReplyDelete
  4. Từ giờ gọi anh Thụy là Thuy Damy. Haha.

    ReplyDelete
  5. @Lu: Boss E đì E cũng đúng chị ạ vì E cứ toàn bật boss tanh tách như tôm tươi ý! hic!

    ReplyDelete
  6. @Anh Cường: Haha, Thuy Damy hay thế? sao E ko nghĩ ra nhỉ? haha cười nổ ruột mất thôi! haha!

    ReplyDelete
  7. LU, VMC: Đâu có dìm hàng gì đâu! Sự thực nó thế mà. Hì!
    VMC: Tên đó không được đâu. Hic

    ReplyDelete
  8. Thích cái đoạn đầu ghê, nó dễ thương gì đâu. Dễ thương nhất là câu "lạ thế?". Ai dễ thương vậy Nga?

    ReplyDelete
  9. @Anh: Dìm thế mà còn chối nữa. huhu. Thuy Damy - E thấy cái tên đó hoàn toàn sáng tạo và thú vị ấy chứ ^^

    ReplyDelete
  10. @Phung Tran: Hi, chị thấy bó tay A ý ko? hỏi cứ như là không tin tưởng em ý! Cứ như ngay ngày hôm sau là E sẽ rán lũ cá ấy lên để ăn ý! Điên lắm, hic!

    ReplyDelete
  11. Bé Nga : một lần nữa, và nhiều lần nữa, lịch sử lại chứng minh tại sao những cuộc kách mệnh thường...thất bại từ trong trứng nước.
    Lí do, cờ mới dựng chưa kịp phất đã cụp zồi. Si ra, lòng dân chưa đủ mạnh, chưa đủ chì, và chưa đủ lì =))

    ReplyDelete
  12. Đọc cái đoạn đầu mấy lần rồi mà cứ thích đọc nữa, nó dễ thương ghê ah em. Rồi tới đoạn Thụy Damy, hahahah..bài này làm cho này mưa gió không có ảm đạm.

    ReplyDelete
  13. Đoạn cuối cười ngất, hihi. Lâu lâu rùi mới thấy chị Nagy vui:))

    ReplyDelete
  14. @Lu: Hahaha, ôi chít cười vì cái còm của chị mất thôi. Thôi thì cách mệnh để làm gì chị nhỉ? Làm dân đen thích hơn chứ làm boss anh "ổng" mệt lém ^^

    ReplyDelete
  15. @Phung Tran: Hihi, Em cũng cười nổ ruột với cái tên Thụy Damy ấy đấy! Haha

    ReplyDelete
  16. @Scarlett: Cảm ơn em nhé! Hôm nào E đi off với cả nhà mình đi, lâu roài chị ko gặp E!

    ReplyDelete
  17. Dạo này em gái yêu đời quá :-D

    ReplyDelete
  18. HÁ há...hay đấy chứ cả nhà ơi!

    A, nhân tiện đặt tên một loạt cho các hot girl hot boy nhà mình đi gái ơi.
    Cường Gucy ?
    Đức Cudy?
    Oanh Hoany
    Hằng Nahy
    Thảo Oahy ?
    Ha ha...

    ReplyDelete
  19. @HPLT: Hi, lúc nào E cũng iu đời iu người mừ chị ;D

    ReplyDelete
  20. @Titi: hà hà, sao nàng nghĩ ra nhanh thía? haha. Thế chị sẽ là gì nhỉ? hì hì

    ReplyDelete
  21. saág ngày ra đên công ty, đặt cái túi sáh xuống, chạy ra bể c: "Cưng àh, cưng chết chưa...cưng có đói k?....tâm ơi, hay chị đặt tên cho con cá nhé.."....nhức cả đầu..bó cả tay...

    ReplyDelete
  22. Hi,em cũng mong gặp chị và mọi người. Chúc chị cuối tuần vui nhé!:>

    ReplyDelete
  23. Em ơi không phải là người đàn ông bên phải và bên trái mà đàn ông tứ phương nhiều lúc cũng có vẫn "buồn" như vậy em à.Tội nhỉ hihi...

    ReplyDelete
  24. @Dinh Khac Cong: Vâng, ai cũng có nỗi buồn riêng A ạ!

    ReplyDelete