(Ảnh Leo Hai Nguyen)
Chẳng còn yêu thương, chẳng còn vấn vương
Khi những ngón tay em buông
Chẳng còn giận hờn, chẳng còn van lơn
Khi em bước chân đi
Sẽ quên hững hờ, quên dại khở
Quên những giấc mơ đầy lo sợ
Quên giật mình mỗi khi biết
Anh lừa dối
Quên đi rằng, hạnh phúc đôi khi...
Chỉ là một cơn mơ...
... không có thực
...
Bước chân em lạnh lẽo trong đêm tối
Bờ vai em khô lạnh
Đôi môi em mặn chát nước mắt em
Em ra đi
để bảo vệ cho chút kiêu hãnh và ngạo mạn cuối cùng
... còn sót lại
từ những vết thương chưa kịp lành...
SG, hoàng hôn 10.8.2012
Gio lai con tho than the day. Cu lay chong di cho no lanh em a!
ReplyDelete