July 17, 2011

Chợt nhớ…


Chợt nhớ cơn tức giận bùng lên vì một chiều mưa lạnh ngắt…


Chợt nhớ lời thì thầm bên tai mà ngỡ như những cái hôn nhẹ thoảng qua…

Chợt nhớ quán nhỏ với những hàng dây điện chạy dọc góc chân tường, với nhạc M2M ngỡ như trở về từ quá khứ đã lãng quên, với những wallpapers muốn kéo con người đến những nơi xa xôi của ký ức…

Chợt nhớ một quán café với những bài ca trữ tình, cô ca sỹ tình tứ nhìn khán giả như xoa dịu họ bằng những câu chuyện tình yêu da diết như trong chuyện cổ tích (càng thêm tin rằng TY là không có thật). Chợt nhớ nỗi giận hờn thoáng qua…

Chợt nhớ một buổi sáng không nói nên lời…

Chợt nhớ nhiều quá nên đành phải cố quên đi, không nghĩ đến nữa, nếu không thì sẽ không chịu được.

Ngạt thở vì… NHỚ!

8 comments:

  1. Dạo này nhớ nhiều quá, chắc sắp lấy chồng đến nới rồi đây. Hì!

    ReplyDelete
  2. @Anh: Đến tuổi này roài thì E ko lấy chồng đâu mà chồng lấy E thì có! keke :P

    ReplyDelete
  3. Bắt đầu đằm thắm.

    ReplyDelete
  4. @NLVD: chị vìa nhà chưa? mất tích lun chẳng liên hệ với E gì cả? huhuhuhuhu

    ReplyDelete
  5. Vội quá gái ơi. Lúc về định nhắn tin thank you giám đốc đã tiếp đón hoành tráng nhưng giở điện thoại ra không nghĩ được cái gì vừa hoành tráng vừa funny nên thôi hehe. Chị vẫn còn tiếc cái món, cái món...ý chưa được ăn.

    ReplyDelete
  6. Hị hị, bi giờ còn son rỗi, còn nhìn trời nhìn đất nhớ nhớ thương thương. Anh Thụy xui nó lấy chồng, vài hôm con cái đùm đề, thay vì rên rĩ nhớ thương thì nó rú lên --> hận đời đen đũi, hận tình chơi zơi =))

    ReplyDelete
  7. @NLVD: Lần sau E sẽ đưa chị đi ăn mừ ^^ Cảm ơn chị đã vào với E nhé, gặp mọi người ở ngoài đó, E vui chít lun ý ^^

    ReplyDelete
  8. @Lu: ổi ôi, chị chỉ được cái nói chuẫn ý! Quả ko hổ danh là chị cụa iem ^^

    ReplyDelete