December 04, 2012

Lỡ




Đã lỡ một thời lỡ một khoảnh khắc
Lỡ trái tim lỗi nhịp thở dài
Lỡ vòng tay và mùi hương thân thuộc
Lỡ yêu thương níu lại, giấc mơ tình

Sẽ chẳng về được nơi ấy, được đâu
Nơi những con đường phong phanh gió
Nàng Hà Nội vai gầy đợi tình khúc
Được viết lên bởi một gã si tình…

Ta đã quên những ngày đông se sắt
Xe lao nhanh trên phố nắng nhạt nhòa
Đến nơi cốc cà phê nguội lạnh
Vẫn cố hít một hơi như chưa bao giờ lỡ… sự đợi chờ

Ảo ảnh hôm qua là kỷ niệm hôm nay
Ta ru mình rằng mọi thứ đó – chỉ cần quên lãng
Giờ nơi này đầy nắng và ánh đèn rực rỡ
Có cần nhớ chi – nơi ấy buồn chơi vơi…

Sẽ có lúc ta trở về để tìm lại những yêu thương
Những giận hờn của ngày xưa
Những vết sẹo khắc lên tâm khảm
Những run rẩy của sự vỡ òa

Trái tim ơi thôi đừng dằn vặt nữa,
Đã lỡ, đã quên cho một thời vụng dại
Hà Nội sầu bởi đôi mắt mờ sương
Gió se lạnh, ước ao được hơi ấm từ nơi ta đã ra đi
Yêu thương này xin gói lại trọn vẹn… góc tim ta.

SG 4 Dec 2012